Đời người vốn ngắn ngủi, vì thế khi còn sống chúng ta hãy trân trọng và đối xử tốt nhất với nhau khi có thể. Bởi không ai biết được ngày mai cuộc sống sẽ thay đổi thế nào!
- Đôi khi im lặng là cách để ta cảm thấy bình yên sau bao mỏi mệt
- Đừng khóc vì mọi thứ đã kết thúc mà hãy cười vì nó đã xảy ra
- Cảm ơn bạn đã không quý trọng, để tôi học được cách buông tay
Trong một nhà hàng, người đàn ông ngồi một mình lặng lẽ, bên cạnh 2 ly rượu. Đối diện là bình tro của người phụ nữ của đời ông. Và ông khóc….
Khi ở bên cạnh nhau, chúng ta quên nói những lời yêu thương, quên đi sự trân trọng, để rồi khi mất đi, mới chợt nhận ra, những thứ mình từng coi là tầm thường lại ý nghĩa vô cùng. Lúc ấy hối hận, muốn sửa chữa, lại chẳng thể được nữa. Mọi chuyện cũng chỉ còn là hai chữ “giá như”.
Chúng ta thường chẳng bao giờ quan tâm tới nửa kia của mình. Chúng ta, có thể quên một nụ hôn tạm biệt, quên nói ‘anh yêu em/em yêu anh’ hoặc bị cuốn vào những việc dở dang khác mà quên mất những điều nhỏ bé mình làm hàng ngày lại rất ý nghĩa với người khác”. Đôi khi chỉ cần những hành động nhỏ bé, những lời nói quan tâm trìu mến cũng đủ cho đối phương cảm thấy hạnh phúc và yêu đời hơn. Vì thế đừng tiết kiệm những lời khen, sự quan tâm đến những người xung quanh mình. Bởi trong cuộc sống, chúng ta không phải lúc nào cũng có ai đó để ôm, để trò chuyện và để yêu thương…
Sống ở đời, hãy yêu lấy nhau, thương lấy nhau, quan tâm nhau mỗi ngày khi còn có thể, đừng đợi đến “một-dịp-đặc-biệt-nào-đó” mới thể hiện tình cảm của mình. Bởi, với những ai còn có cơ hội được cảm nhận tình yêu của người khác, mỗi ngày trôi qua cũng đều là một ngày đặc biệt rồi!
Nguồn: gocgiadinh.info – truongcaodangyduocpasteur.edu.vn