Sống ở đời đừng tranh giành, bởi cái gì thuộc về mình sẽ là của mình còn không thì có cố cũng không được!

Cái gì là của mình thì dù có xa xôi, cách trở rồi cuối cùng cũng trở về bên mình còn những thứ dù nắm chắc tay nhưng lại không phải của mình thì sớm muộn cũng rời bạn mà đi!

Sống đừng tranh giành đấu đá để cố lấy được những thứ không phải của mình

Rất nhiều người cho rằng tiền tài trong đời này là đến từ sự phấn đấu, nỗ lực cá nhân hay may mắn nào đó trong đời này, họ không tin vào vận mệnh con người, không tin rằng sự sướng khổ của đời người là do nghiệp lực lớn nhỏ và quan hệ nhân duyên của người ấy quyết định.

Có bao giờ bạn đặt câu hỏi rằng, con người ta sinh ra vì sao có nam có nữ, vì sao có người vừa sinh ra đã bị bệnh nan y nào đó, có người thì khỏe mạnh sống lâu, có người dẫu chăm chỉ thế nào cũng vẫn nghèo đói, còn có người không phải vất vả mấy nhưng lại có nhiều của cải dù rằng họ không phải cực kỳ xuất chúng. Vậy nên, trên cõi đời này, sẽ có những thứ dẫu bạn cố gắng đến mấy để đoạt được nó nhưng bằng cách gì bạn cũng không thể có được.

Một trong những câu chuyện nổi tiếng về khả năng đặc biệt của ông, tương truyền rằng, Tế Công có bản sự rất lớn, một mình ông chuyển gỗ từ núi Nga Mi hay lấy gỗ từ một cái giếng lên. Chiếc giếng này về sau được người đời xây một đình ngay cạnh giếng để tưởng niệm Hòa thượng Tế Công.

Một câu chuyện khác về sự giúp đỡ của Tế Công đối với những con người có tấm lòng nhân hậu còn để lại dấu ấn đến tân ngày nay tại Hàng Châu, Trung Quốc. Chuyện kể rằng xưa có một con đường không tên ở Hàng Châu, nơi có rất nhiều người nghèo sinh sống, trong đó có một cặp vợ chồng già mở một cửa hàng nhỏ bán quạt mo, quạt giấy nhưng việc bán quạt này không được thuận lợi nên cuộc sống của họ khá nghèo khổ.

Người biết sống thuận theo tự nhiên là người hạnh phúc

Một ngày nọ, hòa thượng Tế Công trong bộ đồ rách rưới bước đến và nhờ đôi vợ chồng già sửa chiếc quạt mo của ông. Người chồng nhìn chiếc quạt mo rách nát và và nói với giọng thương cảm: “Rách thế này thì làm sao mà sửa được đây”, nói xong ngẩng đầu lên đã không thấy hòa thượng Tế Công đâu nữa. Mặc dù cặp vợ chồng già này rất nghèo, nhưng họ thấy mủi lòng vì vị hòa thượng này còn nghèo hơn họ, thay vì sửa chiếc quạt mo cũ, họ đã thay cho ông một chiếc quạt mới. Sau đó, hòa thượng Tế Công quay lại, vợ chồng già đưa cho ông chiếc quạt đó, không nói rằng đó là chiếc quạt mới, chỉ bảo là họ đã sửa xong quạt. Tế Công gửi lại tiền sửa quạt nhìn xung quanh, nói vài câu gì đó với cái cửa và mỉm cười rời đi.

Sau đó, cặp vợ chồng già nhận ra có một cặp câu đối xuất hiện trên cánh cửa của họ, viết rằng: “Nghề quý có từ sự chăm chỉ và tấm lòng bao dung” và “Quạt đẹp đem lại sự thịnh vượng và phúc đức cho đời.” Câu chuyện nhanh chóng được lan truyền khiến nhiều người đến viếng thăm cửa hàng hơn. Nhờ đó, việc kinh doanh của cặp vợ chồng già cũng được thuận lợi và họ không còn phải lo lắng về vấn đề lương thực nữa. Từ đó, con đường không tên này được đặt tên là “Đường Quạt.”

Với những khả năng đặc biệt của bản thân và lối sống khác biệt, Hòa thượng Tế Công trở nên nổi tiếng, ông được ghi nhận nhiều nhờ tấm lòng nhân hậu với những người gặp khó khăn và những công năng đặc dị mà người đời không giải thích được.

Nguồn: news.pngd – truongcaodangyduocpasteur.edu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *