Sự ngu dốt của chúng ta là nóng nảy với người nhà và tử tế với người ngoài

Có lẽ sống trên đời ai cũng từng mắc phải sai lầm phổ biến trên khi chúng ta thường không trân trọng dễ nóng nảy với chính những người thân yêu của mình nhưng lại niềm nở với người ngoài. Tại sao vậy?

Hãy nhớ đừng bao giờ nóng giận với chính người yêu thương của mình

Đừng bao giờ nóng giận với những người thân yêu ta

Giảng viên Cao đẳng Dược – Trường Cao đẳng Y dược Pasteur đã từng trích dẫn 1 câu nỏi “Nho nhã lễ độ với người ngoài rất có thể chỉ là sự khéo léo, giảo hoạt tɾong đối nhân xử thế, còn thái độ tốt đối với những người mà mình yêu thương mới là nhân cách thực sự ăn sâu vào tận xương tận tủy của mỗi người”.  Vì thế dù ngoài xã hội bạn có khéo léo, giỏi giang tới cỡ nào thì khi về nhà cũng nên đối xử ân cân nhẹ nhàng với người thân như chính những người ngoài xã hội kia.

Ví như những lúc tâm trạng không tốt, chúng ta có thể trút giận lên anh chị em thậm chí cả cha mẹ. Những lúc nghe cha mẹ nhắc nhở, chúng ta lại không ngừng oán trách phàn nàn, thậm chí lời nói ra cũng thiếu đi vài phần tôn kính. Nào là “Ba mẹ nói nhiều, con không chịu được nữa”, nào là “Cứ để con làm theo ý của con, ba mẹ nói nhiều quá con không chịu được”… Những lời nói vô tình của ta khiến cha mẹ đau lòng, cũng khiến bản thân lại mang tội bất hiếu.

Nóng giận với người thân chính là sự ngu dốt nhất mà chúng ta mắc phải

Khi con đã trưởng thành, nhiều bậc cha mẹ lựa chọn sống tách biệt với con cái. Lý do là vì họ sợ gặp phải mâu thuẫn, sợ rằng con cái quay ra dạy bảo chỉ dẫn họ đủ điều. Hai thế hệ luôn có quan điểm và cách sống khác nhau. Trong gia đình thường xảy ra sự bất đồng giữa cha mẹ và con cái. Nhẹ thì trách móc, hậm hực, nặng thì bất mãn, không nhìn mặt nhau. Hiển nhiên cha mẹ nào cũng muốn con cái được hạnh phúc, và ngược lại, có đứa con nào lại không mong cha mẹ hạnh phúc? Ấy vậy mà hai bên lại gây khổ cho nhau!

Lúc còn bé, cha mẹ nói gì chúng ta đều cho là đúng, mỗi người con đều tin rằng cha mẹ là toàn năng, không gì không làm được. Đến khi trưởng thành, ta mới phát hiện thì ra cha mẹ cũng chỉ là người bình thường, cũng có lúc phạm sai lầm, có những chuyện lực bất tòng tâm. Thế rồi những mộng tưởng tan tành và sụp đổ, kèm theo đó là sự nổi loạn bên trong chính chúng ta. Nhưng rồi theo thời gian, không biết từ khi nào chúng ta không còn đối chọi với cha mẹ nữa, thậm chí còn thấy thương tâm khi nhận ra rằng cha mẹ đã già rồi, cũng cần người chăm sóc. Lúc ấy trong lòng mỗi người đều cảm thấy day dứt, ý thức trách nhiệm cũng được nâng cao.

Vì thế phận làm con bạn hãy nhớ đừng bao giờ nóng giận với cha mẹ vì bất cứ lý do gì. Chúng ta có được cuộc sống như ngày hôm nay tất cả đều nhờ có cha mẹ. Vì thế dù bạn có giỏi giang, thành đạt tới cỡ nào cũng đừng bao giờ quên đi trách nhiệm làm con với đối đãi tốt với chính cha mẹ mình.

Nguồn: truongcaodangyduocpasteur.edu.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *