Giữa ánh hào quang ảo vọng của ngành Điều dưỡng nhưng mấy ai biết được đằng sau đó là cả vừng trời bí mật mà chỉ những người đã trải mới thấu hiểu.
- Nâng cao trình độ chuyên môn của Điều dưỡng viên theo cách mới
- Suy nghĩ đôi lời về người Điều dưỡng trong thời đại mới
- Trở thành điều dưỡng viên tại Nhật Bản liệu có khó?
Góc khuất đẳng sau ánh hào quang gắn liền ngành Điều dưỡng
Tôi là một nữ Điều dưỡng tốt nghiệp Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur chuyên ngành Điều dưỡng Cao đẳng loại ưu. Là cô gái luôn ý thức được mục tiêu nghề nghiệp, định hướng tương lai với những kế hoạch cụ thể và tôi tạm hài lòng với những gì mình dự tính. Trước khi đến với nghề, tôi nghĩ đó là một ngành vô cùng nhẹ nhàng, ngày đi làm 8 tiếng, về nhà nghỉ ngơi và làm những điều mình thích nhưng thực tế như thế nào? Tất cả điều đó có thể làm nên một câu chuyện dài với những kịch tính trong góc khuất nghề nghiệp và bạn đã sẵn sàng để lắng nghe!
Cuộc đời của những sinh viên mang danh Điều dưỡng
Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi ôm giấc mơ trở thành nữ Điều dưỡng viên giỏi thành công trong nghề và quyết định theo học Cao đẳng Điều dưỡng tại Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur. Năm đầu tiên trôi đi một cách êm đềm với thời khóa biểu dường như không có nhiều thay đổi: hàng ngày đến lớp lắng nghe thầy cô giảng bài, thực hành trong các phòng thí nghiệm khi có những bài học liên quan đến vận dụng kỹ năng, lên thư viện tìm kiếm những cuốn sách bổ trợ của bài học hay những bài tập Vật lý trị liệu, kiến thức Y khoa,… có thể giúp tôi có những kiến thức đa dạng, bổ trợ cho nghề nghiệp bản thân sau này.
Tự hào mang danh Điều dưỡng viên
Năm thứ 2 với nhiều điều mới mẻ khi tôt quen biết nhiều hơn với các anh chị khóa trên cũng như anh chị trong nghề đã và đang làm việc tại các bệnh viện, cơ sở khám, trung tâm chăm sóc sức khỏe,…nhưng áp lực về học tập cũng nhiều hơn mà tất cả những sinh viên Y Dược Cao đẳng đều có cảm nhận được. Đến năm thứ 3 thì mọi chuyện bắt đầu sang một trang hoàn toàn mới với những điều bạn không nghĩ tới cũng chưa sẵn sàng để đón nhận khi quãng thời gian êm đềm của thời sinh viên năm nhất năm hai không còn nữa. Hành trình chạy đua nước rút khiến cho bất kỳ sinh viên Y Dược nói chung và sinh viên Điều dưỡng nào cũng cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng lắm điều thú vị mới mẻ.
Năm thứ 3, tôi cũng như bất kỳ sinh viên Điều dưỡng khác hệ Cao đẳng chính quy khác hay những bạn theo học Văn bằng 2 Cao đẳng Điều dưỡng Hà Nội chuẩn bị thời gian thực tập với trạng thái vô cùng háo hức. Mặc dù trong quá trình học tại Trường tôi đã được tiếp xúc với môi trường thực tế qua những buổi thực hành nhưng khi làm việc trực tiếp tôi mới thấy được cái gian nao, đức hi sinh thầm lặng của những con người hàng ngày chăm sóc người bệnh. Tiếp xúc với người bệnh từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, nhìn những người bệnh được trở lại khỏe mạnh, nhận được lời cám ơn chân thành từ họ mà thấy lòng ấm áp bao nhiêu. Nhưng cuộc đời đâu phải lúc nào cũng bằng phẳng, sóng gió luôn ấp đến để thử thách con người và những người Điều dưỡng mới chập chững vào nghề như chúng tôi cũng không ít lần gặp những người bệnh khác tính, xem chúng tôi như những người phục vụ, nói lăng thô lỗ và có những hành động không đẹp chút nào. Nhưng tất cả đều như thế nào, chúng tôi vẫn phải nhận nhịn, vẫn phải làm việc, vẫn phải cống hiến khi có rất nhiều người tử tế đang cần sự giúp đỡ của chúng tôi. Cuộc hành trình lại bắt đầu với như điều hiển nhiên.
Hạnh phúc từ những phút giây chăm sóc người bệnh
Hạnh phúc từ những điều giản đơn
Trong một lần liên hoan những người thực tập, tôi có cơ hội tiếp xúc với một chị đã ra trường năm trước và đang học Liên thông Cao đẳng Điều dưỡng tại Trường tôi, chị tâm sự: sinh viên Điều dưỡng ứng tuyển vào các bệnh viện thường phân làm 3 loại:
- Những người có đam mê, mơ ước thật sự.
- Cần 1 nghề vững chắc để ở lại Hà Nội, ở lại các viện Trung Ương.
- Để ra oai với các sinh viên
Việc để ra oai với các sinh viên khác khá ít nhưng không phải không có. Đối với tôi, trở thành một nữ Điều dưỡng là điều may mắn và là một Điều dưỡng viên giỏi được cháy với đam mê của mình, được mọi người yêu, cấp trên tin tưởng đó là điều tuyệt vời. Hiện tôi không ngừng nỗ lực học tập, trau dồi cho mình kỹ năng học ngoại ngữ và không ngừng update những kiến thức mới nhất, kể cả những cái nhiều thầy còn chưa biết đến. Tất cả vì niềm đam mê được sống trong cuộc đời Điều dưỡng và để không ngừng phục vụ người bệnh tốt hơn.
Đối với tôi, hạnh phúc nhất khi được nghe bệnh nhân nói: “Ai chứ cô là tôi và nghe, xin được chụp chung với cô một kiểu trước khi ra viện làm kỷ niệm và chúc cô sớm tìm được ý chung nhân”. Vậy là hạnh phúc nhất rồi.
Nguồn: Truongcaodangyduocpasteur.edu.vn